Dược Phẩm Chính Hãng
Cho và Nhận
Đố bạn nhận lấy thứ gì mà tay vẫn nắm chặt ...
Cá nhân tôi thử thì chả cầm được ... chà biết nó mềm mại hay đau rát.
Trước khi nói đếm " Cho " ... chúng ta ngược lại ... nói " Nhận " trước nhé ...
NHẬN là điều đầu tiên bạn giao tiếp với thế giới ... cái nhận đầu tiên của bạn trong cuộc đời là ngón tay của bố, của mẹ.... Ngay từ khi mới sinh ra, mỗi người đã đều biết nhận lấy thứ gì đó bằng cách mở bàn tay ....
Thời gian trôi qua, bạn lớn lên ... tôi lớn lên... chúng ta cũng nhận.... Cũng mở bàn tay và đón nhận. Nhưng đã bao giờ bạn nhận một vố lừa chưa ?!
Xòe tay ra, thằng bạn đặt vào tay cái vỏ kẹo.
Xòe tay ra mà chả nhận được gì hết.
Xòe tay ra không những không được gì mà lại bị thằng quỷ đấy đánh vào tay.
Xòe tay ra và mím môi nhắm mắt để cô giáo đánh vào tay.
Xòe tay ra tưởng con cún đáng yêu nó liếm tay nào ngờ nó cắt cho cái. Vậy là chúng ta cứ xòe tay ra đón nhận là nhận những điều không mong muốn.
Một số người thì sẵn sàng thử lại một lần nữa. Một số không ! Những người không dám xòe tay đón nhận thêm một lần nữa. Anh, tôi , cô ... đều khép bàn tay mình lại và không dám đón nhận thêm những điều đang tới. Chính lúc đó, Lúc chúng ta khép bàn tay lại, là lúc chúng ta đánh mất những món quà của cuộc sống. Là lúc chúng ta khép mình lại sống với những niềm đau. Sống với những kỉ niệm trong lòng bàn tay và bỏ qua những thanh kẹo thật sự trong đời.
Nói sang những người sẵn sàng thử lại một lần nữa. Tất nhiên, người ta sẽ lại bị đau rát cái bàn tay đón nhận đó. Nhưng khi bàn tay đó đã đầy sỏi đá, họ không còn cảm thấy đau .. và lúc đó họ sẽ nhận ra chính những lần đau đớn đó, họ mới thấy niềm vui khi nhận được cái vỏ kẹo hay những điều tương tự ...Trong đời, những thứ phi vật chất cũng vậy. Dù em, dù tôi hay bất cứ ai đón nhận một tình yêu, một tình bạn hay một cái nhìn.... Chúng ta đã nhận, có thể tình yêu đó là muối xát rát con tim, có thể đó là một tình bạn lợi dụng và đâm sau lưng nhau, có thể cái nhìn ấy sẽ giết chết trái tim bạn lạnh lùng và không hề thương cảm. NHƯNG, bạn biết, tôi biết, chúng ta đều đón nhận nó khi nó mới mẻ và tinh khôi.
Quan trọng không phải rằng bạn đón nhận điều gì, mà quan trọng bạn sẽ đón nhận như thế nào ?! Với bàn tay khép khép lo sợ hay với bàn tay rộng rãi xòe ra .. ?! Bạn đón nhận bằng kiểu gì nào ?!Nếu bạn chọn cách khép khép lo sợ, bạn sai rồi nhé ... vì nếu như vậy, bạn sẽ nhận được gì ngoài những điều không trọn vẹn. Bạn hứng nắng mà xem, kiểu gì chả được tí xíu bên ngoài, con lòng bàn tay bạn đầy một màu tối. Đừng đón nhận một món quà như thế.... vì món quà chỉ tuyệt vời khi bạn giang rộng bàn tay đón nhận, dù món quà đó không hề tốt, không hề đẹp nhưng cách bạn đón nhận nó ... đó mới là điều vĩnh viễn đi theo bạn ...
 
Bạn nhớ xem ! Bạn nhận được nhiều chưa ?! Tất cả mọi thứ trong đời bạn, những thứ hữu hình của vật chất, những thứ vô hình của tình cảm. Bạn nhận thế đã đủ chưa ?!Đứa nào nói là đủ thì đừng đọc tiếp nhé ! còn anh, còn tôi và cả cô nữa, nếu như chưa thấy mình nhận đủ thì sao không tiếp tục nhận thêm nhỉ ?!Nhưng nhận thêm cũng có cái giá của nó ... đó là cho đi ... 
CHO đi là một điều không khó với những thứ mình dư thừa. Nhưng không dễ gì với những thứ mình thích và khổ công có được. Đúng quá còn gì ... Và điều khó nhất mọi người nghĩ xem là gì ?!
Tiền ah ?! cũng đúng nhưng không phải là chính xác ...
Tình ah ?! Cái đấy thì đơn giản, chỉ một chút xíu thôi cũng đã là cho rồi.
Thể xác ah ?! Các cậu trai thì chả thích lắm khi cho đi thể xác mình. Còn các cô ?! các cô thấy đấy phải là điều khó nhất ?! - chả khó, chỉ cần cho các cô một chút suy nghĩ về tình yêu là các cô cho các cậu ngay. Thời đại này, thể xác là thứ cho đi dễ nhất.Với cá nhân tôi thôi, niềm tin là thứ cho đi khó nhất. Cho đi một niềm tin thực sự là tin tưởng hoàn toàn người ấy dù có nghe hay thấy điều gì. Chả ai làm được cả !
Anh kia và chị này ! Anh chị cho đi những gì rồi ?! Nhớ xem ... một viên bi của thời con nít, một cái kẹo của tuổi học sinh, một quyển vở của tháng năm cấp 3, hay cho đi cả một tình yêu nồng thắm tuổi sinh viên ?! Hay đơn giản anh chị cho đi một cái tát vì đã phụ tình ?!
Mỗi người sống với nhau, đã cho nhau không biết bao nhiêu những nỗi buồn, nỗi đau, những vết thương không thể xóa nhòa. Anh cho tôi nhát dao tình bạn, cô thì cho tôi vết chém tình yêu. Anh kia thì cho cô này một tổn thương không thể lành. Ai cũng từng cho đi như thế, và ai cũng từng nhận lại những điều như vậy.
 
CHO và NHẬN là những điều luôn tồn tại trong mỗi chúng ta.
Tại sao chúng ta cứ phải cho đi những gì chúng ta nhận ? hay là gì anh nhận bằng tay phải, anh sẽ cho đi bằng tay trái ?!
 Hãy tưởng tượng, xã hội là một vòng tròn ... Và bạn có một quả táo chín và một bát nước nóng. Trước tiên, hãy Cho trái táo cho người bên trái... rồi đến bát nước nóng.... cứ thể tới khi hết vòng tròn, bát nước và trái táo trở về với bạn. Tôi khẳng định, bát nước nóng sẽ trở về trước trái táo.
Vậy là bạn hiểu rồi đúng không ?! Chả ai muốn giữ lại điều đau đớn, nhưng ai cũng muốn giữ thật lâu điều ngọt ngào. Vậy thay vì anh đưa tôi bát nước nóng của anh và tôi đưa bát nước nóng của tôi cho cô ấy thì sao anh và tôi không cùng hắt cái bát nước nóng ấy ngay khi nó trên tay mình ?! Tại sao anh hay tôi không cho nhau trái táo ngon lành đấy... để cô ấy, người cuối cùng nhận lại là một trái táo ?!
Đấy, CHO và NHẬN của tôi muốn nói là thế. Sống đều là con người với nhau, thay vì anh hay cô chờ người kia cho mình trái táo thì hay cho trái táo của mình trước đi ... còn bát nước nóng của anh hay của cô, hắt nó đi ...Tôi đã cho trái táo của tôi, nhưng anh, đúng rồi chính anh hay hoặc cô kia .... đã đưa tôi bát nước nóng của mình. Tôi sẽ không cho đi đâu, mà tôi cũng chả muốn giữ. Tôi sẽ hắt đi như tôi đã hắt bát nước nóng của mình. Tôi làm được, tại sao cô và anh không làm được ?! Kém ah ?! hay vì sợ thiệt ? - Chúng ta đã thiệt từ khi chúng ta làm người rồi nhé ...
Đừng mong người ta sẽ hắt bát nước nóng hộ mình, nếu như ai đón nhận bát nước nóng và hắt đi ... thì vòng tròn chúng ta vừa nói ở trên chỉ toàn trái táo phải không ?! Lúc đó, sẽ không còn nhận ra đâu là trái táo của mình nữa. Tất cả đều ngọt ngào....Và cái xã hội tôi nói ấy, nó không đâu xa, nó là cha mẹ chúng ta, họ hàng chúng ta, anh chị em sống trong một tập thể, một lớp. Cái xã hội ấy có anh, có tôi và cũng có cả cô trong đấy nữa.
Vậy anh hay cô hãy CHO những TRÁI TÁO và NHẬN những TRÁI TÁO ... Hắt đi những bát nước nóng nhé ...
 
Nếu anh cho đi những trái táo ngọt của mình ... mà ngay sau đó anh nhận được bát nước nóng ... Đừng lo âu hay mất niềm tin, đừng do dự mà hãy hắt bát nước nóng ấy đi.... Nhưng anh vẫn nhận tiếp bát nước nóng ?! Đừng bực hay ức chế, vì thế anh sẽ tạo ra bát nước nóng khác đấy... hắt hết chúng đi ... Rồi khi nào anh đón lại được một quả táo chỉ còn lõi, đừng ngạc nhiên, vì lúc đó anh sẽ toàn nhận những trái táo của anh đã cho đi ... mang lại niềm tin, niềm vui cho người khác và phần anh, cái lõi đó hãy trồng 1 trái táo khác ... rồi anh sẽ nhận được toàn những trái táo ngọt của mình mà thôi.
Đường Cát Uy
Các thông tin khác :
· Chấp Nhận và Vươn lên
· Sáu mươi ngàn - Một bài học
· Bí mật đầu ra của 18 tấn mực khô làm từ sắn trộn hóa chất
· Cận cảnh công nghệ 'giẫm chân' sản xuất miến
· BỐN BÀI HỌC QUÝ GIÁ CHO CUỘC SỐNG
· Tiểu thuyết mới của Murakami cho những tâm hồn trôi dạt
· Tự tình tháng mười - Nụ cười che khuất nỗi buồn
· Một số câu danh ngôn về sách