Dược Phẩm Chính Hãng
Sáu mươi ngàn - Một bài học
Tôi lang thang cùng hai người bạn tới làng gốm Bát Tràng ...
phần để chụp ảnh bài thi, phần thăm thú và thưởng thức cái gọi là "làng gốm".
Qua Bát Tràng cũng đôi lần, nhưng lần đầu tiên tôi tập tành làm gốm qua đất sét,
Chỉ là cục đất sét bình thường, là cái bài abc của người mới vào nghề gốm. Đôi lúc, tôi thấy nó cũng chỉ là trò trẻ con với người làm nghề. Nhưng dù sao, với chúng tôi, những con người chỉ biết mua sẵn mang về, thì quả thật là thử thách khó khăn...
30k đầu tiên ... Thành phẩm không khó khăn vì cũng có một người làm nghề ngồi hướng dẫn, rồi cũng tạo được cái khung sẵn sẵn cho để chúng tôi, những người ăn sẵn, cứ thế mạnh nhẹ vuốt dần lên ... Nhưng công sức chúng tôi hì hụi, nó trở thành méo mó ...
Bài học : Dù chuẩn bị chu đáo cho một kẻ không biết làm việc, thì kết quả cũng chỉ là sự méo mó của người hướng dẫn.
 
Quá cay cú và thừa thời gian, chúng tôi tiếp tục bỏ ra 30k nữa để thử lại sức mình ...
 
 30k tiếp theo ...
Cũng như lần trước, họ lên sẵn cho chúng tôi ...
Hăng, cay, nên tôi gắng thật nhanh để vuốt lên cho thành hình, thành khối. Ấy vậy mà đã không được hình, được khối, tôi còn làm nó bét ra, nát hơn và trông tồi tệ hơn trước rất nhiều. Trong tay tôi, cái cục đất sét tròn tròn, bẹt bẹt, giờ nó đã chẳng ra hình thù gì nữa.
Bài học : Không nên làm việc mình chưa biết bằng cách cục cằn, cáu bẳn. Cũng như với thái độ tự tin hay với cái tôi quá lớn.
 
Tôi làm lại... làm lại ... làm lại .... không biết bao lần cục đất sét đó. Càng làm, càng thiếu hụt càng cáu và càng mất kiểm soát. Mỗi lần, nó bé đi một chút, bé hơn chút nữa .... tôi buộc phải dừng lại, cạo những lớp đất sét bám trên mâm tạo hình.
Bài học : Khi mọi việc trở nên mất kiểm soát, có những điều thiếu hụt lung tung, hãy dừng lại, kiểm tra và nhặt nhạnh những điều đã rơi vãi.
 
Tôi không còn muốn làm nó thêm nữa, vì dù có làm chắc cũng chỉ là một cục đất sét vậy thôi. Tôi dừng lại. Nắm nó trên bàn tay mình. Tin hay không, tùy bạn ! tôi cảm nhận nó trên lòng bàn tay. Độ lạnh, độ ẩm, ướt, độ nhão. Tôi thấy nó như mình lúc này, gò bó, cục mịch.
Quay sang bên cạnh, người bạn tôi cũng không được đẹp, nhưng chí ít, khối đất sét trong tay bạn tôi cũng tràn ra, gồ lên hình dung gì đó tới cái gạt tàn. Nhìn lại mình, giống như cục gạch. Tôi quyết định làm lại một lần nữa, bình tĩnh ....
Bài học : Nhìn lại bản thân, kiểm điểm lại bản thân và chấp nhận thực tại bản thân. Nghĩ khác đi và hãy bắt đầu.
 
Lần này, thực sự bình tĩnh vì không có gì để mất, thực ra, không hi vọng gì. Quay mâm nặn, xác định tâm. Đặt cái khối đất sét đó vào, vừa quay, vừa ép nó xuống. thêm ít nước mỗi lần tay khô đi. Từng ít, từng ít ôm tròn xung quanh ... Ah ! tôi đã đi đúng hướng ...
Bài học : Xác định mọi việc khớp đúng vị trí của nó, từng ít từng ít một, thu xếp từng chút cho nó. Mọi việc sẽ dần hiện ra rõ ràng hơn.... Đừng vội vàng.
 
Ấn tay xuống tâm của nó, quay đĩa mâm tiếp. Lại tiếp tục, từng ít từng ít, không vội vàng. Quay đĩa lúc nhanh, lúc chậm tùy thuộc theo cảm nhận của tay kia vuốt mềm rắn ra sao ...
Bài học : Trong mọi việc, chọn một điều chủ chốt, và từ đó, cứ thế, từng chút một phát triển nó lớn ra. Tùy theo tiến độ mà đẩy nhanh hay chậm lại.
 
Cuối cùng, cái khối đất sét ban đầu cả nắm, cả cục. Giờ cũng thành hình thành khối, với những kẻ ăn sẵn như chúng tôi,  như vậy là tuyệt vời rồi. Nhưng niềm vui chưa trọn, thì bất giác tay khô, vô tình một miếng trên miệng cái bát đó dính vào tay. Giật mình, buông hẳn bàn tay ra khỏi cái bát tôi đang làm . vậy là bị kéo xô đi một góc trở thành méo mó.
Bài học :
Đừng nên tự mãn lúc việc chưa xong.
Việc sẩy ra lỗi đừng gắng sửa ngay. Hãy buông ra, nhìn nhận và phân tích tình huống thật nhanh.
 
Nhưng không sao, cũng may được ơn Trời soi sáng, chiếc bát méo một góc trở thành chút gì đó "nghệ thuật" ... nhưng dù nói gì đi nữa, nó cũng là chiếc bát bị lỗi, bát méo.
Bài học : Mọi việc ta hoàn thành, nếu có lỗi thì sẽ chẳng bao giờ sửa chữa được. Ta phải chấp nhận sống chung với "hoàn thành nhưng có lỗi".
 
 
Người ta mang nó vào lò nung. Thành phẩm, nhưng nó không hoàn hảo. Nhưng thực lòng, với khả năng của mình, tôi vui lòng chấp nhận và nâng niu nó. 
Bài học :
Những công việc mình đã làm hết khả năng, hãy bằng lòng với nó. Nhớ nó, và hãy làm tốt hơn vào những lần sau.
Con người cũng vậy, không ai là hoàn hảo. Ta sống hết mình với tha nhân, còn lại, ta chỉ phải tập chấp nhận những gì ta có và ta được nhận lại để rồi ta sẽ làm tốt hơn vào những lần sau.

Đường Cát Uy
Các thông tin mới đăng :
» BỐN BÀI HỌC QUÝ GIÁ CHO CUỘC SỐNG
» Một số câu danh ngôn về sách
» Cận cảnh công nghệ 'giẫm chân' sản xuất miến
» Cho và Nhận
» Tiểu thuyết mới của Murakami cho những tâm hồn trôi dạt
» Chấp Nhận và Vươn lên
» Tự tình tháng mười - Nụ cười che khuất nỗi buồn
» Bí mật đầu ra của 18 tấn mực khô làm từ sắn trộn hóa chất